I believe that someday might be in my dreams I'll still see you....
Cho dù trái tim mi không có hình bóng của ta nhưng mi không thể cấm trái tim ta nhớ và yêu mi !!!
Không có cảm giác thanh thản và lúc nào cũng luôn khó chịu. Một tình yêu mong manh, một nỗi buỗn mãi mãi và tất cả có lẽ chỉ là một tình yêu thầm lặng, mờ ảo trong một buổi sớm ban mai.
Trong tình yêu chẳng có ai là người có lỗi cũng như chẳng có ai là không hi vọng đến những gì tốt đẹp đến với tình yêu của mình ... Trong sự thử thách của tình yêu, cuối cùng ai sẽ là người thất bại... Là Ta hay là mi hay chẳng là ai cả ? Ta muốn quên đi tất cả hình bóng của mi nhưng không thể nào quên, ta muốn thôi nghĩ về mi nhưng càng cố gắng xóa bỏ thì những suy nghĩ về mi lại càng xuất hiện trong tâm trí .... Có thể là do ta đã ko nói ra hay mi đã đãng trí quên mất rằng vẫn có 1 người luôn dõi theo từng cử chỉ của mi... Ta cũng chẳng biết làm thế nào để quên được mi nữa...
Ta sẽ không hỏi tại sao và cũng không bao giờ biết rằng điều gì đã mi buồn nưa, ... Xin đừng bao giờ nghĩ ta quá nông nổi hay đã quá bốc đồng .Thời gian sẽ trả lời tất cả và đến một ngày nào đó mi sẽ hiểu hết tình yêu mà ta đã và sẽ mãi mãi chỉ dành tặng cho riêng mi và mong rằng mi cũng sẽ hiểu đã có những quãng thời gian mi đối với ta quan trọng ra sao . . .
Nếu như tất cả tình yêu . . . trên cõi đời này đều mong manh như thủy tinh thì nguyện cả đời này ta sẽ không yêu một ai nữa . .
Không có gì là mãi mãi phải sẽ mãi yêu mi... mãi dành cho riêng mi! Dù tình yêu đó chỉ là trong giấc ngủ, trong hơi thở và cả trong trái tim thầm lặng của ta ...
....Vì sao ta lại không nghĩ và cũng chẳng có gì là không thể trên cõi đời này cả nhưng có một sự thực đã luôn và sẽ mãi mãi tồn tại trên cõi đời này rằng: suốt cuộc đời này ta mãi yêu mi chỉ là như vậy, và cũng xin mi đừng hỏi ta đang yêu ai...
mãi yêu mi chỉ mi mà thôi....
Đã 1 tháng trôi qua kể từ ngày hôm đó, nhưng chưa lúc nào ta quên hình ảnh cuối cùng ta có được về mi: Đôi mắt , khuôn mặt ... hơi ấm đôi bàn tay nhỏ bé.... bỗng tan biết khỏi tay ta; và mi bước đi, quay lưng lại với ta mãi mãi...
Ta chợt bàng hoàng nhận ra, mình đã làm điều j` sai , đã làm j` ko phải....Đã khiến mi rời xa ta như thế.... Và đôi mắt trong sáng kia, có lẽ sẽ chẳng bao giờ anh tìm được hình ảnh của mình nơi đó nữa....
....Ta cũng nhận ra sự hạnh phúc của chính mình. Niềm hạnh phúc của sự cô đơn!
Đôi khi ... con người ta cần dừng lại ... dừng lại để rồi bước nhanh hơn ...
Đôi khi ... con người ta cần buông tay ... cần cho đi để rồi có nhiều hơn ...
Đôi khi ... con người ta cần khóc ... khóc thật lớn để rồi lại cười thật to ...
Đôi khi ... con người ta cần 1 mình ... 1 mình để biết có nhau là quan trọng như thế nào ...